宋代 张昭远 Zhang Zhaoyuan  宋代  
一首一页

张昭远 Zhang Zhaoyuan
  试将丹恳□青霄,还话田畴万里焦。
  不是湫龙解兴雨,元来滴滴自心苗。

张昭远 Zhang Zhaoyuan
  祷旱何妨抵死求,分明在处有神湫。
  只消一念精诚格,立使风雷布九州。

张昭远 Zhang Zhaoyuan
  幽谷从来分外清,那堪雨过月华新。
  行将高谢浮名事,卜筑岩旁效子真。
喜雨诗
喜雨诗
喜雨诗