宋代 释惠崇 Shi Huichong  宋代  
一首一页

释惠崇 Shi Huichong
  雨绝方塘溢,迟徊不复惊。
  曝翎沙日暖,引步岛风清。
  照水千寻迥,栖烟一点明。
  主人池上凤,见尔忆蓬瀛。

释惠崇 Shi Huichong
  地近得频到,相携向野亭。
  河分冈势断,春入烧痕青。
  望久人收钓,吟馀鹤振翎。
  不愁归路晚,明月上前汀。

释惠崇 Shi Huichong
  边烽久不息,戍鼓何鼟鼟。
  五月无青草,滂沱流断冰。
  胡儿昧形胜,汉骑恣凭陵。
  出号朔风起,受降沙垒崩。
  楼烦已纳款,天意口威稜。
  归佩封侯印,喧然世所称。

释惠崇 Shi Huichong
  久别年颜改,相逢夜话长。

释惠崇 Shi Huichong
  河来天上阔,云度月边轻。

释惠崇 Shi Huichong
  鹤传沧海信,僧和白云诗。

释惠崇 Shi Huichong
  鹤惊金刹露,龙蛰玉瓶泉。

释惠崇 Shi Huichong
  花漏沉山月,云衣起海风。

释惠崇 Shi Huichong
  花月病怀看酒谱,云萝幽信著茶经。

释惠崇 Shi Huichong
  画鹢浮秋浪,金铙响夕云。

释惠崇 Shi Huichong
  剑静龙归匣,旗闲虎绕竿。

释惠崇 Shi Huichong
  剑佩明山雪,旌旗湿海云。

释惠崇 Shi Huichong
  江花凌霰发,山溜入池深。

释惠崇 Shi Huichong
  惊蝉移古柳,斗雀堕寒庭。

释惠崇 Shi Huichong
  井含春气碧,楼转夕阴清。

释惠崇 Shi Huichong
  寒禽栖古柳,破月入微云。

释惠崇 Shi Huichong
  境闲僧渡水,云尽鹤盘空。

释惠崇 Shi Huichong
  海鸥听舜乐,山鬼醉尧觞。

释惠崇 Shi Huichong
  卷幔来凤远,移牀得月多。

释惠崇 Shi Huichong
  潏潏药泉来石窦,霏霏茶霭出林梢。

释惠崇 Shi Huichong
  空潭闻鹿饮,疏树见僧行。

释惠崇 Shi Huichong
  旷野行人少,长河去鸟平。

释惠崇 Shi Huichong
  岚重琴棋湿,风长枕簟寒。

释惠崇 Shi Huichong
  坐石云生袖,添泉月入瓶。
池上鹭分赋得明字
访杨云卿淮上别墅
古塞曲