míng dài zuòzhělièbiǎo
liú chén Liu Chen(míng dài)tānɡ xiǎn Tang Xianzu(míng dài) róng Liu Rong(míng dài)
zhū quán Zhu Quan(míng dài)míng shì zōng Ming Shizong(míng dài)xià wán chún Xia Wanchun(míng dài)
wèi Xu Wei(míng dài)táng yín Tang Yin(míng dài)chén Chen Jiru(míng dài)
zhào yǒu tóng Zhao Youtong(míng dài)fāng xiào Fang Xiaoru(míng dài)chén dào Chen Daofu(míng dài)
xuē xuān Xue Xuan(míng dài)tōng rùn Tong Run(míng dài) huá Li Rihua(míng dài)
gāo Gao Qi(míng dài)wáng 'ào Wang Ao(míng dài)liú Liu Ji(míng dài)
chén lóng Chen Zilong(míng dài)yáng shèn Yang Shen(míng dài)wáng shì zhēn Wang Shizhen(míng dài)
guān Gu Qiguan(míng dài)xiè zhēn Xie Zhen(míng dài) yòu Qu You(míng dài)
biàn Yu Bian(míng dài) Dou Mu(míng dài) dōng yáng Li Dongyang(míng dài)
shí yōng Liu Shiyong(míng dài) zhēn qīng Xu Zhenqing(míng dài)wáng shì mào Wang Shimao(míng dài)
zhū chéng jué Zhu Chengjue(míng dài) yuán qìng Gu Yuanqing(míng dài)jiǎn Jian Yi(míng dài)
xiàng gāo She Xianggao(míng dài)sòng lián Song Lian(míng dài)zhāng líng Zhang Daling(míng dài)
wén shēng Ma Wensheng(míng dài)jiāo hóng Jiao Hong(míng dài)dǒng yuè Dong Yue(míng dài)
hóng Xu Hongzu(míng dài) shū Xi Shu(míng dài)zhū jiā xiāng Zhu Guxiang(míng dài)
gāo Gao Ju(míng dài)tián chéng Tian Rucheng(míng dài)luó guàn zhōng Luo Guanzhong(míng dài)
shī nài 'ān Shi Naian(míng dài) chéng 'ēn Wu Chengen(míng dài)lán líng xiào xiào shēng Lan Lingxiaoxiaosheng(míng dài)
zhòng lín Xu Zhonglin(míng dài)féng mèng lóng Feng Menglong(míng dài)líng méng chū Ling Mengchu(míng dài)
bào wèng lǎo rén Bao Wenglaoren(míng dài)hóng pián Hong Pian(míng dài)zhōu Zhou Ji(míng dài)
rén lóng Liu Renlong(míng dài)xiè zhào zhè Xie Zhaozhe(míng dài)zhāng dài Zhang Dai(míng dài)
kūn Lv Kun(míng dài)wáng xiù chǔ Wang Xiuchu(míng dài) míng Yi Ming(míng dài)
sòng zōng zhēn
míng dài 
yuèdòusòng zōng zhēnzài百家争鸣dezuòpǐn!!!
宋宗真  明道士。與趙允中、傅同虛、鄧仲修、周玄真等編《大明玄教立成齋醮儀》(見本書)。
洪武七年(1374),明太祖朱元璋敕命道士宋宗真等编纂《大明玄教立成斋醮仪》一卷,并亲赐御书,制定统一的道教斋醮仪轨,简化道派传统的科仪。

宋宗真字浩然,与宋濂有交往。据宋濂《文宪集》卷二十六《赠浩然子叙引》载:“浩然子与余同姓,其名为宗真,遂以其称浩然者为之字。学道于京城报恩光孝观,得灵宝,而能知鬼神之情状。嗣天师(指张正常)知其贤,号为体玄妙道纯素法师,提点观事。会朝天宫虚席,中书以为言,上(指朱元璋,下同)召见奉天殿,命太官赐馔,俾之住持,时洪武五年(1372)秋七月也。又明年正月十五,仪曹奉常同传旨,谕之曰:‘凡有事郊社及山川百神,当令宗真帅其徒十人,前期ruò@③芳香、洁豆笾以俟。临事之日,仍令宗真被法服与祭’。浩然子拜命惟谨,盖以其精洁而于敬恭神明为宜。浩然子由是简在上心,屡蒙召对,且赐白玉真仙象二十余躯,以镇山中,龙光赫奕,光动林谷,采真之士,无不欣艳之”。(注:《四库全书》道教文选第6册,第1224-380页。)朱元璋还命他与傅同虚共同篡修灵宝科仪。宋濂《文宪集》卷二十九《傅同虚感遇诗序》称:洪武七年(1374)十一月,“皇上御东阁,以灵宝斋科失于文繁,诏天宫道士提点宋宗真篡修,以适厥中,而傅君同虚与焉。上既面授以芟摭之要,复赐之坐,设筵以宴享之。酒半酣,命赋严冬如春暖诗,同虚与邓仲修次第成,跽奏上前,龙颜大悦,且亲御翰墨,成长句一首,内史读示至再,既而留中不下,遂令各沉醉而退”。(注:陈垣《道家金石略》第1238页。)

    

pínglún (0)