|
|
míng、 qīng shí qī, luó bèi guǎng fàn de yìng yòng yú xìqǔ yīnyuè、 wǔ dǎo yīn lè hé chuán tǒng chuī dǎ lè dāng zhōng。 jù qīng dài lǐ dǒu de《 yáng zhōu huà fǎng lù》 jìzǎi, dāng shí de xìqǔ gē wǔ zhōng jiù yòng dào liǎo yún luó、 xiǎo luó、 tānɡ luó hé dà luó děng děng。 yī bān de luó dōushì tóng zhì de, yīn cǐ luó yòu yòu “ xiǎng qì ” zhī chēng。 wǒ men jiǎn dān de kě yǐ jiāng luó fēn wéi dà luó、 xiǎo luó、 zhǎng luó hé yún luó sì dà lèi。 dà luó fā yīn jiào dī; xiǎo luó fā yīn jiào gāo, luó miàn chéng pō xíng, yòu gāo yīn、 zhōng yīn hé dī yīn zhī fēn; zhǎng luó shì zuì xiǎo de yī zhǒng luó, luó miàn píng tǎn wú qí, xíng zhuàng xiàng gè pán zǐ, kě yǐ fàng zài shǒu zhǎng zhōng qiāo jī; yún luó shì kě yǐ yǎn zòu chū xuán lǜ de yī zhǒng yuèqì。 |
|
【 tóng luó 】 ( wù míng) jiào jiā yòng zhī。 zhèng zì tōng yuē:“ luó, láng hé qiē, yīn luó。 zhù tóng wéi zhī, xíng rú yú。” |
|
- n.: gong
|
|
tóng luó cūn tóng luó xiāng |
|
|