jiào yòng > bìng 
mùlù
; tòng Suffering; pain
   ; tòng zhǐ zhī rén
No. 2
病苦
   tòng zhǐ zhī réntáng liú zǎo xià jùn zhōng shū shìshī yán xià biàn zhí duān jiāo zhēng huái xún bìng huái cāo piāo qīng míng wáng shì zhēn tài gōng chuán》:“ qiān gǎn shàng zhī xún jùn yán fǎng lǎo biàn bìng 。” xùnnán qiāng běi diào · zěn me zuò xiǎo shuō lái》:“ shì zài jiē chū bìng yǐn liáo jiù de zhù 。”
yīngwénjièshì
  1. n.:  suffering of illness