bēn cuàn
mùlù
bēn cuàn bēn cuàn
  zǒu tóu luàn páoláng bèi táo páo jūn bèi chù
bēn cuàn bēn cuàn
  bēn zǒu táo cuàn
No. 3
   jūn bèi chù bēn cuàn
No. 4
  táo zǒu yǐn huāng luàn táo páo。《 hòu hàn shū · féng gǔn chuán》: zhōu jùn jiāng zhí zhī chénxiāng zhú bēn cuàncéng fǎn kuì yán táng chuánshī:“ suǒ bēi shù bēn cuànbái nán jiǔ liú。” liú kuí huáng xīng zhuànjì》:“ wàn huá qiāng wáng zhī chūn shíbān shí jiàn shǒu tánshè chūwáng bēn cuàn kuáng suí wàn 'ér zhī lǎo fáng。”
yīngwénjièshì
  1. n.:  flee about
  2. v.:   flee,   run in a hurry (usually said of bandits, defeated troops, etc.)