shān míng。 gù, yě xiě zuò “ gù ”。 zài jīn jiāng sū shěng zhèn jiāng shì dōng běi。 yòu nán、 zhōng、 běi sān fēng。 běi fēng sān miàn lín jiāng, xíng shì xiǎn yào, gù chēng“ běi gù ”。 nán cháo liáng wǔ dì céng dēng cǐ shān, wèi kě wéi jīng kǒu zhuàng guān, gǎi yuē“ běi gù”。 cān yuè《 shì shuō xīn yǔ · yán yǔ》“ xún zhōng láng zài jīng kǒu, dēng běi gù wàng hǎi yún” liú xiào biāo zhù yǐn《 nán xú zhōu jì》、《 nán shǐ · lín chuān jìng zhōng wáng hóng chuán》。 yuán sà dū lá《 xié cáo kè míng dēng běi gù lóu》 shī:“ jiāng nán sān yuè wàn huā liǔ, běi gù shān tóu yī huí shǒu, dōng fēng chuī lǜ yáng zǐ jiāng, yàn yàn hóng bō xiè chūn jiǔ。” |