dào jiào huì : dào jiào gāo zhēn > xiè shǒu hào
mùlù
xiè shǒu hào Xie Shouhao (1134~1212) yǒng jiā

谢守灏(1134~1212)为南宋道士。字怀英,绍熙初朝廷赐号“观复大师”。永嘉 (今浙江温州)人。

年少时,博览群书,励精儒业。上庠后,馆于曹忠靖公府。时遇清虚皇甫真人(即皇甫坦,《历世真仙体道通鉴》续编有传),因仰慕真人道德,遂脱儒冠参礼真人,为入室弟子。后游江海,历名山,尝遇道士沈若水,授以《许真君石函记》(或称《许真君石函秘文》),前有序云:“西山玉隆高士谢观复,洎高弟清虚羽衣朱明叔,东嘉郑道全等,递相授受传至于今。”游天台,从皇甫坦十余年,随坦入见孝宗。淳熙十三年(1186)领西山玉龙万寿宫,绍熙初任寿宁观管辖高士。绍熙四年(1193)再任玉隆万寿宫住持。嘉泰元年(1201)复任焚修,管辖宫事。他认为:“天下无二道,万殊同一初,至理昭然,何疑之有?”对金丹之理,愈造妙门,内焉养真,外焉混俗。
光宗与宁宗两朝(1190~1224)眷遇优渥,平生交友,皆当代大贤,超群拔俗,人莫能逮。曾居庐山清虚庵。于绍熙二年著《太上老君混元圣纪》(当时亦名《太上老君混元皇帝实录》),陈傅良为之作序,称“脱儒冠去为道士,以推尊孔氏者尊老,于是为书若干卷”。并著有《太上老君年谱要略》《太上混元老子史略》,后门人私谥修文辅教观复先生。《历世真仙体道通鉴》续编和《古今图书集成·神异典·方士部》皆有传。
xiè shǒu hào (1134 héng 1212)
   xiè shǒu hào (1134 héng 1212) nán sòng dào shìyǒng jiā ruì 'ān ( jīn zhè jiāng ruì 'ān shì ) rén huái yīngniánshào cōng huì míng mǐnbówénqiángzhìshàn biànshí suì néng lián zhǔwén jīng lǎn qún shū liù jīng zhū bǎi jiāmǐbù jīng jiū yóu tài xuéjiàn yòu chū chén zhī xiǎngzhōng tuō guān 'ér dào ményún yóu fāng wài sān shí niánduō míng shān yán dào shì shěn ruò shuǐshòu zhī zhēn jūn shí hán wén》。 tiān tái shānshī cóng huáng tǎn shí niánduō suí huáng tǎn jīng shī jiàn sòng xiào zōngduì cháo zhèngbèi fāng wènchún shí sān nián (1186), jiāng cáo shǐ dié qǐng xiè shǒu hào zhù chí shān lóng wàn shòu gōngsòng guāng zōng shào yuán nián (1190), cháo tíng hàoguāng shī”, chōng xíng zài shòu níng guān guǎn xiá gāo shì nián (1193), zài rèn lóng wàn shòu gōng zhù chísòng níng zōng jiā tài yuán nián (1201), rèn fén xiū guǎn xiá gōng shì xiè shǒu hào sòng xiào zōngsòng guāng zōngsòng níng zōng sān cháo huáng shìjuàn yōu ”。 ér píng shēng jiāo yǒu dāng dài xiánlùn dào xuézòng yán shí zhèngjiē chāo qún ,“ rén néng ”。 wǎn niánshǒu hào xiàngmào qīng hào bái,“ rén xián wèi huó lǎo jūn”, guī yǒng jiā jùn ruì 'ān xiàn huá fēng jiàn jiǔ xīng gōng zhù 'ér zhōng xiè shǒu hào jīng dào xué lǎn jīng dòng xuán zhǐyóu shàn jīn dān lùn,“ nèi yān yǎng zhēnwài yān hùn ”; ér huì tōng shìdàolùn shuō měigòu yǐn sān jiào”, ǒu huò jiào yuàn jiè zuò jiǎng dào shuō lìngchán lín zūn duō tàn ”; cháng zhù jiělǎo 》, yòu wéi dài yòu guān lǎo jūn zhī zhuànjì shuài duō shū lüènán kuī quán màohuò suī shù xiángrán zhī màn bàng yǐnqǔshě shī dāngzhì shǐ cuò luàn guāi wéishǒu wěi měi lìng zhě huòsuìbiān kǎo sān jiào jīng diǎn zhuànjìjiū yuán liúréng dài chóng fèng zhī shì”, zhuàn chéngtài shàng lǎo jūn hùn yuán shèng jiǔ juàngāi shū juàn shǒu wéilǎo jūn nián 》, biān nián jiǎn kāipì láizhì sòng xuān jiān lǎo jūn shì běn dài wáng chóng fèng lǎo jūn zhī shìjuàn 'èr zhì jiǔ xiáng lǎo jūn dài chuí shì jiàoyìng xiǎn biàn huà zhī líng quán shū bàng zhēng yǐnshǐ liào fēng wéi zuì xiáng bèi zhī lǎo jūn zhuànjìshǒu hào lìng biān yòutài shàng lǎo jūn nián yào lüè》、《 tài shàng hùn yuán lǎo shǐ lüè》, nèi róng tài shàng lǎo jūn hùn yuán shèng juàn shǒu zhīlǎo jūn nián lüè tóng zhōngtài shàng hùn yuán lǎo shǐ lüèjuàn zhōngjuàn xiàshàng lǎo jūn sān huáng zhì zhōu shí suí fāng shè jiào jié wéi shī mén guān yáng guānchuán jīng shòu dàohuà zhī shì
yīngwénjièshì
  1. n.:  xie shouhao