gān měi de lù shuǐ。《 jìn shū · wǔháng zhì zhōng》: “ hǎi xī gōng tài hé zhōng, bǎi xìng gē yuē: ‘ …… rǔ fēi huáng tài zǐ, nà dé gān lù jiāng ? ’ ” táng dù fǔ《 fèng tóng guō gěi shì tānɡ dōng líng jiǎo zuò》 shī:“ wèi rú gān lù jiāng , huī nòng huá qiě róu。” cān jiàn“ gān lù”。 |