bìng fáng > xìng
mùlù
yīngwénjièshì
  1. n.:  a short temper,  (in medicine) an acute case
xiàngguāncí
bìng xué xiōng bìng quán bìng wēi shēng gǎn rǎn gāng liè
bǎo jiàn zhì liáo
bāo hán cí
xìng xìng xìng bìng xìng
xìng 'ér xìng de