| | ( wù tǐ) měng rán fēn liè chéng ruò gān bù fēn zhà yào hōng lóng yī shēng, shān shí ~。 | | wù tǐ tū rán fēn liè chéng ruò gān bù fēn | | 崩裂
pò liè; bèng liè。 jìn gān bǎo《 sōu shén jì》 juàn yī: “ pū jìng dà jiào, chuāng jiē bēng liè , xū yú 'ér sǐ。 ” yuán lǐ chōng《 rì wén lù》:“ yī shí hóng shuǐ fàn zhǎng, shān shí bēng liè shù shí yú chù。” míng zhāng jū zhèng《 zài qǐ guī zàng shū》:“ shēng bù dé shì yǎng yān, mò bù dé shì hán yān, měi niàn jí cǐ, wǔ nèi bēng liè 。” bā jīn《 cháng shēng tǎ》:“ yī gè kě pà de dà de bēng liè de shēng yīn tū rán xiǎng qǐ lái liǎo。 zài yī chà nà jiān, nà zuò jīng miào、 zhuāng yán de 'èr shí sān céng de bǎo tǎ jiù kāi shǐ sàn kāi。” | | - n.: burst apart, crack
| | - v. éclater, s'effriter
|
|
|