shàng cāng
shàngcāng
[Heaven] cāng tiān , sú chēng lǎo tiān yé
(1) shàng tiān。 zhǐ zhù zǎi wàn wù de shén。 xī zhě shàng cāng yǐ yuè cì wú, wú bù shòu yě。 hàn yuán kāng《 yuè jué shū · qǐng dí nèi chuán》 huò shì chuí má zhè chóu diào dòu jiāng, huò shì zhǔ mài fū xī hé xì kāng, tā měi zǎo hé zhǎng qíng quán xiè shàng cāng 。 yuán liú zhì《 duān zhèng hǎo · shàng gāo jiān sī》 tào qū yī piàn xiào xīn, gǎn gé shàng cāng , suǒ yǐ gěi tā yán shòu 'èr shí nián liǎo。 bāo tiān xiào《 chuàn yǐng lóu huí yì lù · zhòng wéi qì yǎng》 (2) zhǐ shén fó xiān rén suǒ jū zhī chù。 fēi shēng yǔ huà sān qīng kè, míng suì gōng chéng dá shàng cāng 。 táng lǚ yán《 qiāo yáo gē》 |