|
|
〈 shū 〉 zhōng yán quàn jiè; guī quàn。 |
|
yǐ zhèng yì zhī dào quàn rén gǎi zhèng yán xíng de bù dāng zhī chù |
|
shàng yòu guò zé guī jiàn zhī , xià yòu shàn zé bàng jiàn zhī。 ——《 mò zǐ · shàng tóng shàng》 |
|
wèi yǐ zhèng yán quàn jiè jiàn zhèng。《 mò zǐ · fēi mìng zhōng》: “ gù shàng yòu yǐ guī jiàn qí jūn cháng, xià yòu yǐ jiào shùn qí bǎi xìng。 ”《 xīn wǔ dài shǐ · zá chuán · gāo xíng guī》:“ xíng guī xìng tān bǐ, suǒ wéi duō bù fǎ, fù shǐ fàn yán cè wéi rén gāng zhí, shù guī jiàn zhī。”《 hóng lóu mèng》 dì jiǔ jiǔ huí:“ wéi shì mù yǒu men 'ěr mù zuì cháng, jiàn dé rú cǐ, dé biàn yòng yán guī jiàn, wú nài jiǎ zhèng bù xìn。” hóng shēn《 gē nǚgōng mǔ dān》:“ hóng mǔ dān 'ǒu 'ěr guī jiàn , fǎn zāo dú shǒu。” |
|
- n.: remonstrance, expostulate
|