七爱诗。李翰林(白)
皮日休(晚唐)
wú 'ài lǐ tài bái, shēn shì jiǔ xīng bó。 kǒu tù tiān shàng wén, jì zuò rén jiān kè。
lěi kē qiān zhàng lín, chéng chè wàn xún bì。 zuì zhōng cǎo yuèfǔ, shí fú bǐ yī xī。
zhào jiàn chéng míng lú, tiān zǐ qīn cì shí。 zuì céng tù yù chuáng, ào jǐ chù tiān zé。
quán chén dù yì cái, xīn rú dǒu shāo zhǎi。 shī 'ēn chū nèi shǔ, hǎi yuè gān zì shì。
cì yè dài jiē z5, fù yàn zhù hú jī。 zhū hóu bǎi bù yíng, míng jūn jiǔ tiān yì。
jìng zāo fǔ xié jí, zuì bó guī bā jí。 dà péng bù kě lóng, dà chūn bù kě zhí。
péng hú bù kě jiàn, gū shè bù kě shí。 wǔ yuè wéi cí fēng, sì míng zuò xiōng yì。
xī zāi qiān wàn nián, cǐ jùn bù kě dé。