贯之学士宠示佳作欻然有丘壑之思因反其意以招之亦朋友相勉之义伏幸采瞩
度正(宋)
fū jūn lóng lóng rú cháng chē, fāng tú wàn lǐ wú chén shā。
tiān gōng shēng cái yào yòu yòng, ān dé hēi hēi yín chuāng shā。
xīn qín xué wèn qiú dà zhǐ, qiú bù zài tā xīn 'ér yǐ。
jiě jiāng suì yuè zuò gōng fū, dìng shǐ kū zhū fā chūn mèi。
wǒ jiā chuán jiā shī yǔ shū, jiā tú sì bì yī qián wú。
nián lái xíng lǐ huán tiān xià, zhí cóng nán hǎi xūn xiāng lú。
xiān shēng yuē lái zǐ kě yǔ, yǐ shǒu shǒu dì chuán xīn tú。
guī lái rì rì chú qí 'è, táo rán yī shì jiē zhēn lè。
tā nián nǔ lì huí xī huáng, gèng bǎ tiān xīn yàn guī jiǎo。