梅花自秦汉而下无一语焉至宋鲍参军照始赏其韵而寓之诗然则梅之见于赋咏者实自明远始也用韵二首·蜡梅
刘学箕(南宋)
sè yì zhèng zì guì, xiāng qīng wèi kān jiē。
líng fēng shàn zào huà, huàn zuò yáo jiā huā。
fēng zī qīng míng tǐ chōng shí, rǎn tòu qiáng wēi yù qíng rì。
cóng chēng zǐ yùn huáng tán xīn, táo lǐ yǐ rán shì fán zhì。