铁拄杖(并叙)
苏轼(北宋)
柳真龄字安期,闽人也。家宝一铁拄杖,如ω栗木,牙节宛转天成,中空有簧,行辄微响。柳云得之浙中,相传王审知以遗钱镠,镠以赐一僧。柳偶得之以遗余,作此诗谢之。
liǔ gōng shǒu zhōng hēi shé huá, qiān nián lǎo gēn shēng rǔ jié。
hū wén kēng rán zhǎo jiá shēng, sì zuò jīng gù zhī shì tiě。
hán huáng fù zhōng xì quán yǔ, bèng huǒ shí shàng fēi xīng liè。
gōng yán cǐ wù lǎo yòu shén, zì xī mǐn wáng xiǎng wú yuè。
bù zhī liú luò jǐ rén shǒu, zuò kàn biàn miè rú chūn xuě。
hū rán zèng wǒ yì 'ān zài, liǎng jiǎo wèi xǔ gān shuāi xiē。
biàn xún zhé jì fǎng kōng dòng, jìng dù dòng tíng tàn yǔ xué。
pī zhēn mì yào cǎi zhī jūn, cì hǔ cōng jiāo chuò shé xiē。
huì jiào huà zuò liǎng qián zhuī, guī lái jiàn gōng wèi huá fā。
wèn wǒ tiě jūn wú yàng fǒu, qǔ chū māsā xiàng gōng shuō。