林顺卿教授两为玉蕊花赋长韵富赡清新老病无以奉酬辄用杨吏君韵为谢
周必大(南宋)
guǎng wén xíng shí chēng cái huá, rú jié luán hé yù bǎo chē。
céng yàn qióng lín tiān yī wò, què yín yù ruǐ shì sān jiā。
dà piān zhuī bǔ táng shī jué, shèng shì cháng liú lǔ pàn kuā。
bié yòu bīng zī yán kè zhù, bái chí shèng zhǒng bái lián huā。