仲弟应符用黎龊龊诗韵作咄咄篇自警家大人用韵作欣欣篇应求次韵作皦皦篇以见志云
孙应求(宋)
jiǎo jiǎo zhì shì xīn, yù hú bīng lù hán。
zhěng guān mò wēi zuò, fǔ juàn kǎi yǒng tàn。
jiāo rǎo tiān xià shì, qǐ táo wú jìng guān。
shì xīn běn rú shuǐ, fēng guò chéng tāo lán。
yǐ huò zuò niú zhǎn, què cháng yòng zhū dàn。
wàn jìng gè diān dǎo, hé zhě wéi yōu tàn。
shèng xué yòu zōng méng, kǒu xuè yìng wèi qián。
jìn xiū zài fù kuì, qū shè fáng bēn tuān。
zhèng xū jí gāo shēn, qián kūn jiàn ní duān。
guī mó kuò sì dài, zōng miào fù bǎi guān。
pì rú rù yù fǔ, qiú lín zá láng gān。
féng yuán zài zuǒ yòu, liàng fēi dēng yī nán。