中原民谣·任契丹
周麟之(宋)
rèn qì dān, tài xíng wèijiā qiān dié shān。
cǐ shān zǔ jué tiān xià jǐ, zhōng yòu yì lǚ jiāo shé pán。
rèn jūn běn shì liáng jiā zǐ, shēn cháng qī chǐ fēng zī wěi。
xīn huái zhōng yì yù qín hú, shì yǔ qún háo jiē gān qǐ。
shí cóng shù qí chū jiāo jiōng, suǒ xiàng wàn rén jiē pīmǐ。
bù qū dīng kǒu bù jué jīn, zhǐ qǔ hóu liáng shì chǔ zhì。
dào zhē tiān shǐ duó pái guī, pèi pái yè yì rén bù zhī。
wǎng lái yàn zhào shù bǎi lǐ, tú shǒu bù jiǎ cùn tiě chí。
yè bàn xiāng féng wò zhōu běi, wèn zhī nán shǐ níng xiāng 'ài。
chàng yán wǒ bèi bào xióng tú, láng zhù dǎ wéi céng jū jī。
shí lái zuǒ tǎn fèn bì hū, shí wàn 'ér láng yī chèn。
quàn jūn nǔ lì xuě guó chóu, wèiwǒ zhǎn qǔ chányú tóu。