一冬无雪和际放翁梅诗陆句豪夸余清苦要自不失梅兄本分家风也
程公许(宋)
qīng léi qiè wèn huáng cuò yuè, hē shǒu hán chuāng jì yōu jué。
yī zhī yōu yàn chéng chù rén, huā yǔ shī rén jiē běn sè。
gū shān fēi hè wǔ kōng qù, shī jiā hé céng jué zhèng mài。
jīng yíng cǎn dàn kōng wáng jì, bù rú yǐ bǐ shān hú gé。
téng liù dōng lái piān fàng duò, nuǎn rì xuān fēng hún chè pò。
biàn nǐ fēi zhāng shàng sù tiān, pà zhù lín shén hé lián zuò。
wǒ xī yǔ méi tóng zhé duò, suí fēn shì chén liáo shú guò。
xūn tiān ròu shí xiū wèn qú, wàn gǔ qīng fēn shǒu yáng 'è。