静乐用元韵为劝学之什再和
郑清之(宋)
shì wéi shí zhì fēi shí lì, yú líng xī shì qīn jù zhì。
jìng lè yī mén zì shī yǒu, kuì jìn bùwèi zǐ gòng xī。
yuán zhòng jì fāng cóng tài qiū, hǎi nèi rén shì jù yuàn shí。
àn shàng wéi zuò yǔ yuè shēng, shì zhōng dìng wú chú zhǒu sè。
shēn dàn dū kè rú yuán shū, zǐ yè chéng shū guò héng shí。
jǔ sì wēng yǔ chī qí 'ér, jiào yù yīng cái xiào 'ān dé。
wén xiàn chāo qún wáng xiè jiā。 wéi bù dāng mó tiě yàn mò。