竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷馀十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意·太
刘克庄(南宋)
i xiàng nán yán shuō, fēng yáo cǎi dào tú。
tài píng yú cǐ shèng, kuàng gǔ yǐ lái wú。
yāo dí tóng biān dú, pēng kuí fù yè fū。
wén rú wèi jiàn zhě, yáo qǐ kě míng hū。
lǐyuè hé fén cè, yī guān luò shè tú。
□□ gōng fǔ fú, bǐ lì ruò wéi mó。