次韵张安道读杜诗
苏轼(北宋)
dà yǎ chū wēi quē, liú fēng kùn bào háo。
zhāng wéi cí kè fù, biàn zuò chǔ chén sāo。
zhǎn zhuǎn gèng bēng huài, fēn guān yuè jùn máo。
dì piān fān guài chǎn, yuán shī luàn kuáng tāo。
fěn dài mí zhēn sè, yú xiā yì huàn láo。
shuí zhī dù líng jié, míng yǔ zhé xiān gāo。
sǎo dì shōu qiān guǐ, zhēng biāo kàn liǎng sōu。
shī rén lì qióng kǔ, tiān yì qiǎn bēn táo。
chén 'àn rén wáng lù, míng fān dì zhǎn 'áo。
jiān wēi sī lǐ mù, shù zuò xiè wáng bāo。
shī yì gè qiān lǐ, āi míng wén jiǔ gāo。
qí jīng dùn cāng hǎi, luō hǔ dé tí páo。
jù bǐ tú lóng shǒu, wēi guān sì mǎ cáo。
yū shū wú shì yè, zuì bǎo sǐ yóu 'áo。
jiǎn dú yí xíng zài, ér tóng zhuàn kè láo。
jīn shuí zhù wén zì, gōng hé bǎ jīng máo。
kāi juàn yáo xiāng yì, zhī yīn liǎng bù zāo。
bān jīn sī yǐng zhì, kūn huà lòu AA2 háo。
hèn wǒ wú jiā jù, shí méng zhì bái láo。
yīn qín lǐ huáng jú, wèi qiǎn méi péng hāo。