元修菜(并叙)
苏轼(北宋)
菜之美者,有吾乡之巢,故人巢元修嗜之,余亦嗜之。元修云:使孔北海见,当复云吾家菜耶?因谓之元修菜。余去乡十有五年,思而不可得。元修适自蜀来,见余于黄,乃作是诗,使归致其子,而种之东坡之下云。
bǐ měi jūn jiā cài, pū tián lǜ róng róng。
dòu jiá yuán qiě xiǎo, huái yá xì 'ér fēng。
zhǒng zhī qiū yǔ yú, zhuó xiù fán shuāng zhōng。
yù huā 'ér wèi 'ě, yī yī rú qīng chóng。
shì shí qīng qún nǚ, cǎi xié hé cōng cōng。
zhēng zhī fù xiāng zhī, xiāng sè wèi qí méng。
diǎn jiǔ xià yán chǐ, lǚ chéng mào jiāng cōng。
nà zhī jī yǔ tún, dàn kǒng fàng zhù kōng。
chūn jìn miáo yè lǎo, gēng fān yān yǔ cóng。
rùn suí gān zé huà, nuǎn zuò qīng ní róng。
shǐ zhōng bù wǒ fù, lì yǔ fèn rǎng tóng。
wǒ lǎo wàng jiā shè, chǔ yīn biàn 'ér tóng。
cǐ wù dú wǔ mèi, zhōng nián xì yú xiōng。
jūn guī zhì qí zǐ, náng shèng wù hán fēng。
zhāng qiān yí mù xu, shì yòng rú kuí sōng。
mǎ yuán zài yì yǐ, luó shēng děng hāo péng。
xuán zhī dōng pō xià, jí lǔ huà qiān zhōng。
cháng shǐ qí 'ān rén, zhǐ cǐ shuō liǎng wēng。