孤山二咏(并引)
苏轼(北宋)
孤山有陈时柏二株。其一为人所薪,山下老人自为儿已见其枯矣,然坚悍如金石,愈于未枯者。僧志诠作堂于其侧,名之曰柏堂。堂与白公居易竹阁相连。属余作二诗以记之。
bǎi táng
dào rén shǒu zhǒng jǐ shēng qián, hè gǔ lóng zī shàng wǎn rán。
shuāng gān yī xiān shén wù huà, jiǔ zhāosān jiàn tài píng nián。
hū jīng huá gòu yǐ yán chū, qǐ yǔ jiā míng dào chù chuán。
cǐ bǎi wèi kū jūn jì qǔ, huī xīn liáo bàn xiǎo chéng chán。
zhú gé
hǎi shān dōu shuài liǎng máng rán, gǔ sì wú rén zhú mǎn xuān。
bái hè bù liú guī hòu yǔ, cāng lóng yóu shì zhǒng shí sūn。
liǎng cóng què sì xiāo láng bǐ, qiān mǔ kōng huái wèi shàng cūn。
yù bǎ xīn shī wèn yí xiàng, bìng wéi mó jié gèng wú yán。