和食笋二首
冯时行(宋)
gǎn jiāng shū sǔn nǐ gān xiān, qīng shòu féi chī dìng shú xián。
qì wèi bǐ sēng cóng dàn bó, zhī lí sì hè yào qīng biàn。
wèi suí yān kè dēng shān jī, qiě chuò jiāng shén yǐn mǎ qián。
yī suì kě néng sān bǎi bǎ, gǔ qīng suǐ lǜ pèi sōng xiān。