梦有饷予宝器一奁者曰僧某甲入寂奉以别也一念不敢受当与善知识作供耳顾眡僧在傍恢然伟岸与之揖甚野划然笑曰我不管也因墨格上笔书云老藤一枝孤云万里如是我闻我闻如是放笔趺坐而逝既觉
方岳(南宋)
hé shī hé xǔ rén, hé yòng yǔ shì jué。
xiàng lái xiū hé xíng, yú jīn dé jì miè。
fù yǐ hé yīn yuán, mèng yǔ lǎo fū jué。
shì shēn rú xū kōng, ér yòu hé chā bié。
yún hé zuò wǒ xiāng, xiǎng bié hé xiè xiè。
bǐ fēn xiāng mài lǚ, hé zhě wèi háo jié。
lǎo shī chū shì jiān, yì fù hé mán jié。
wǒ fǎ yī qiē wú, hé yǐ cǐ bǎo jué。
wèn bǎo hé cóng lái, qǐ wèiwǒ bèi shè。
shī jīn hé fāng qù, gèng tù guǎng cháng shé。