依韵和安陆孙司谏见寄
范仲淹(北宋)
ráng xià gù dū jīn shàn fān, wò yǎn qiān lǐ duō fēng nián。
sūn gōng qǐng yǐ qīng jìng huà, wǒ lái dài zhī cán 'èr tiān。
rén wù gāo chuán wò lóng lǐ, shén xiān jìn jiē nòng zhū chuān。
hàn guāng jiù liè shān hé zài, pái huái diào gǔ liáng yǐ rán。
èr shí bā jiāng gù bù xiǔ, fēng yún yī dài jiē zhōng xián。
wǒ yì míng shí dé jūn zhě, chū chù shízǎi gōng bù qián。
shàng dé zhōu huī yǎng shuāi jí, yōu yóu qǐ jiǎn jū lín quán。
yīn féng gù rén zuò yàn xǐ, qín zūn fēng yuè xī bù mián。
zhī hàn shī shī lái ruò jīn shí, zhòng yú wǒ bèi hé qí piān。
xiāng qí zhí dào liǎo wú huǐ, níng zhēng huò qū yǔ péng qiān。