为人题赠二首
杜牧(晚唐)
wǒ fá qīng yún chēng, jūn wú mǎi xiào jīn。
xū chuán nán guó mào, zhēng nài wǔ líng xīn。
guì xí chén yáo pèi, qióng lú jìn shuǐ chén。
níng hún kōng jiàn mèng, dī 'ěr huǐ tīng qín。
yuè luò zhū lián juàn, chūn hán jǐn mù shēn。
shuí jiā lóu shàng dí? hé chù yuè míng zhēn?
lán jìng fēi hú dié, yún lóng yǔ cuì jīn。
hé zān pāo fèng jì, jiāng lèi rù yuān qīn。
dídí xīn tiān hèn, tiáo tiáo jué hǎo yīn。
wén yuán zhōng bìng kě, xiū yǒng bái tóu yín。
lǜ shù yīng yīng yǔ, píng jiāng yàn yàn fēi。
zhěn qián wén qù yàn, lóu shàng sòng chūn guī。
bàn yuè gēng shuāng liǎn, níng yāo sù yī wéi。
xī qiáng tái mò mò, nán pǔ mèng yǐ yǐ。
yòu hèn zān huā lǎn, wú liáo dǒu cǎo xī。
diāo lóng cháng cǎn dàn, lán wǎn mán fāng fěi。
jìng liǎn qīng 'é dài, dēng tiǎo hào wàn jī。
bì rén yún bèng lèi, tuō xiù yǐ cán huī。
yòu mào suī táo lǐ, dān qī zú shì fēi。
yún píng zài yù qù, hán yè kàn cái yī。