满江红
苏轼(北宋)
遇东坡于齐安。怪其丰暇自得。余问之,曰:吾再娶柳氏,三日而去官。吾固不戚戚,而忧柳氏不能忘情于进退也。已而欣然同忧患,如处富贵,吾是以益安焉。命其侍儿歌其所作满江红。嗟叹之不足,乃次其韵
yōu xǐ xiāng xún, fēng yǔ guò、 yī jiāng chūn lǜ。
wū xiá mèng、 zhì jīn kōng yòu, luàn shān píng cù。
hé sì bó luán xié dé yào, dān piáo wèi zú qīng huān zú。
jiàn càn rán、 guāng cǎi zhào jiē tíng, shēng lán yù。
yōu mèng lǐ, chuán xīn qū。
cháng duàn chù, píng tā xù。
wén jūn xù zhī fǒu, xiào jūn bēi rǔ。
jūn bù jiàn zhōu nán gē hàn guǎng, tiān jiào fū zǐ xiū qiáo mù。
biàn xiāng jiāng、 zuǒ shǒu bào qín jiù, yún jiān sù。