庭坚得邑太和六舅按节出同安邂逅于皖公溪口风雨阻留十日对榻夜语因咏谁知风雨夜复此对床眠别後觉斯言可念列置十字字为八句寄呈十首
黄庭坚(北宋)
nǎng kuī shè shì fāng, bái jū qiě chǎng gǔ。
píng shēng màn suì wǎn, zhì shàng xiàng shān mù。
fǎn shēn guān xiǎo chǒu, zhēn chéng fù chē dú。
fǒu zāng tài lěi lěi, cóng cǐ gèng sān fù。