还成都
孙应时(宋)
pǐ mǎ guān shān bù zì lián, guī lái jīn jǐ gèng xiāo rán。
jiàn mén nán běi děng wéi kè, mù 'ǒu dōng xī liáo tīng tiān。
wèi shěng fán huá kuān lǚ sī, kě jiāng bēn zǒu fù liú nián。
yè liáng zǎo mèng qiū fēng qǐ, cuī shàng shān yīn wàn lǐ chuán。