始於文登海上,得白石数升,如芡实,可作枕。闻梅丈嗜石,故以遗其子子明学士,子明有诗,次韵
苏轼(北宋)
hǎi yú huāng guài yòu shuí zhēn, líng luò shān hú qì jì lún。
fǎ gōng zuò lìng wēi wù zhòng, sè nán guī zhì xiào xīn chún。
zhǐ yí yì yǐ lái jiāo zhǐ, wèi xìn bīn zhū chū sì bīn。
yuàn zǐ jù wéi jiāng xià zhěn, bù láo huī shàn zì níng qīn。