念奴娇·吴兴荷花
姜夔(南宋)
予客武陵,湖北宪治在焉。古城野水,乔木参天,予与二三友日荡舟其间,薄荷花而饮,意象幽闲,不类人境。秋水且涸,荷叶出地寻丈,因列坐其下,上不见日,清风徐来,绿云自动,间于疏处窥见游人画船,亦一乐也。朅来吴兴,数得相羊荷花中。又夜泛西湖,光景奇绝,故以此句写之。
nào hóng yī gě, jì lái shí、 cháng yǔ yuān yāng wéi lǚ。
sān shí liù bēi rén wèi dào, shuǐ pèi fēng cháng wú shù。
cuì yè chuī liáng, yù róng xiāo jiǔ, gèng sǎ gū pú yǔ。
yān rán yáo dòng, lěng xiāng fēi shàng shī jù。
rì mù qīng gài tíng tíng, qíng rén bù jiàn, zhēng rěn líng bō qù。
zhǐ kǒng wǔ yī hán yì luò, chóu rù xī fēng nán pǔ。
gāo liǔ chuí yīn, lǎo yú chuī làng, liú wǒ huā jiān zhù。
tián tián duō shǎo, jǐ huí shā jì guī lù。