子由在筠作东轩记
苏轼(北宋)
或戏之为东轩长老其婿曹焕往筠余作一绝句送曹以戏子由曹过庐山出以示圆通慎长老慎欣然亦作一绝送客出门归入室趺坐化去子由闻之乃作二绝一以答予一以答慎明年余过圆通
jūn dào gāo 'ān jǐ rì huí, yī shí dǒu sǒu jiù chén 'āi。
zèng jūn yī lóng láo shōu qǔ, shèng qǔ dōng xuān zhǎnglǎo lái。( yú sòng cáo shī。)
dà shì hé céng yòu shēng sǐ, xiǎo rú dǐ chù mì qióng tōng。
ǒu liú yī xuè qiān shān shàng, sàn zuò rén jiān wàn qiào fēng。( yú hé shèn shī。)