鹧鸪天(王清叔具草酌赏海棠为作二绝句,清叔击节,概括以鹧鸪天歌之)
姚述尧(宋)
zuó yè dōng fēng dào hǎi yá。
fán hóng cù cù tù yān zhī。
huǎng yí xiān zǐ cháo tiān bà, zuì miàn yún xiá yùn gèng yí。
||
huān wèi zú, kùn xiāng yǐ。
xiū jiāng lán shè wū tiān zī。
shǎo líng kě shì fēng qíng bó, què wéi wú xiāng bù zuò shī。