佛日山荣长老方丈五绝
苏轼(北宋)
táo lìng sī guī jiǔ wèi chéng, yuǎn gōng bù chū dàn wén míng。
shān zhōng zhǐ yòu cāng rán sǒu, shù lǐ xiāo xiāo guǎn sòng yíng。
qiān zhū yù shuò chān yún lì, yī suì zhū liú luò jìng hán。
hé chù shuāng méi bì yǎn kè, jié wéi sān yǒu lěng xiāng kàn。
dōng lù yún gēn lù jiǎo yá, xì quán yōu yān zǒu jīn shā。
bù kān tǔ ròu mái shān gǔ, wèi fàng cāng lóng yù wò wā。
shí bà chá 'ōu wèi yào shēn, qīng fēng yī tà dǐ qiān jīn。
fù yáo bí xī tíng huā luò, hái jìn píng shēng wèi zú xīn。
rì shè huí láng wǔ zhěn míng, shuǐ chén xiāo jìn bì yān héng。
shān rén shuì jué wú rén jiàn, zhǐ yòu fēi wén rào bìn míng。