刻清远道士诗,因而继作
颜真卿(唐)
bù dào dōng xī sì, yú jīn wǔ shí chūn。 qiè lái cóng jiù shǎng, lín hè wǎn xiāng qīn。
wú zǐ duō cáng rì, qín wáng yàn shèng chén。 jiàn chí chuān wàn rèn, pán shí zuò qiān rén。
jīn qì téng wèihǔ, qín tái huà ruò shén。 dēng tán yǎng shēng yī, shězhái tàn xún mín。
zhōng lǐng fēn shuāng shù, huí luán jué sì lín。 kuī lín jiāng hǎi jiē, chóng shì sì shí xīn。
kè yòu shén xiān zhě, yú cí yǎ lì chén。 míng gāo qīng yuǎn xiá, wén jù dǒu niú jīn。
jì yì xīn níng jiān, shēng tóng zhì qǐ jūn。 yōu rán qiānzǎi hòu, zhī wǒ yī guāng chén。