陌上花三首(并引)
苏轼(北宋)
游九仙山,闻里中儿歌《陌上花》。父老云:吴越王妃每岁春必归临安,王以书遗妃曰:“陌上花开,可缓缓归矣。”吴人用其语为歌,含思宛转,听之凄然,而其词鄙野,为易之云。
mò shàng huā kāi hú dié fēi, jiāng shān yóu shì xī rén fēi。
yí mín jǐ dù chuí chuí lǎo, yóu nǚ cháng gē huǎn huǎn guī。
mò shàng shān huā wú shù kāi, lù rén zhēng kàn cuì pián lái。
ruò wéi liú dé táng táng qù, qiě gèng cóng jiào huǎn huǎn huí。
shēng qián fù guì cǎo tóu lù, shēn hòu fēng liú mò shàng huā。
yǐ zuò chí chí jūn qù lǔ, yóu gē huǎn huǎn qiè huí jiā。