诗一首
张定千(宋)
kuàng shuō lóng shā zuì biān chuí, guān hé zǔ gé yuǎn míng shí。
fān róng bǎ 'ān lù zuò, hé rì shēn zòu shèng rén zhī。
jīn yù sī kōng lái xuān wèn, kū lín zī rùn zài shēng zhī。
sì miàn liù fān duō wéi rào, fú kǒng xún cháng shī cháo yí。
ruò bù yuǎn zhàng tiān wēi lì, zhǐ pà hé huáng xiàn róng yí。
qǐng xū sī kōng zòu lùn shì, fēng cè jiā guān mò gǎi yí。
bǐ zhì jīn qiū xīn 'ēn zé, shān lín cǎo mù zǒng guāng huī。
sài shàng jiān shēn wú shuō chù, yī xīn mù duàn wàng lóng chí。