
kè lǐ xiāng féng, lí jiǎo huáng hūn, wú yán zì yǐ xiū zhú。
zhāo jūn bù guàn hú shā yuǎn, dàn 'àn yì、 jiāng nán jiāng běi。
xiǎng pèi huán、 yuè yè guī lái, huà zuò cǐ huā yōu dú。
yóu jì shēn gōng jiù shì, nà rén zhèng shuì lǐ, fēi jìn 'é lǜ。
mò sì chūn fēng, bù guǎn yíng yíng, zǎo yǔ 'ān pái jīn wū。
hái jiào yī piàn suí bō qù, yòu què yuàn、 yù lóng 'āi qū。
zhēng nèn shí、 zhòng mì yōu xiāng, yǐ rù xiǎo chuāng héng fú。
【zhùshì】 tái zhī zhuì yù: fàn chéng dà( jí xiǎo xù zhōng tí dào de shí hú)《 méi pǔ》 shuō tā jiā xiāng de gǔ méi “ tái xū chuí yú zhī jiān, huò cháng shù cùn。 ”
kè lǐ: bái shí shì jiāng xī rén, dāng shí zhù sū zhōu。
yǐ xiū zhú: dù fǔ《 jiā rén》, 「 tiān hán cuì xiù bó, rì mù yǐ xiū zhú。 」 zhè lǐ bǎ méi huā bǐ zuò měi rén。
pèi huán yuè yè guī lái: dù fǔ yín zhāo jūn yún,「 huán pèi kōng guī yuè yè hún。」
shēn gōng jiù shì:《 tài píng yù lǎn》 yǐn《 zá wǔ xíng shū》,“ sòng wǔ dì nǚ shòu yáng gōng zhù rén rì wò yú hán zhāng diàn yán xià, méi huā luò gōng zhù 'é shàng, chéng wǔ chū huā, fú zhī bù qù。 huáng hòu liú zhī, kàn dé jǐ shí。 jīng sān rì, xǐ zhī nǎi luò。 gōng nǚ qí qí yì, jìng xiào zhī, jīn méi huā zhuāng shì yě。”
yíng yíng、 jīn wū:《 gǔ shī shí jiǔ shǒu》,「 yíng yíng lóu shàng nǚ, jiǎo jiǎo dāng chuāng yǒu。 …… dàng zǐ xíng bù guī, kōng chuáng nán dú shǒu。」 yòu《 hàn wǔ gù shì》 jì wǔ dì yòu shí duì gū mǔ shuō,“ ruò dé 'ā jiāo( wǔ dì biǎo mèi) zuò fù, dāng zuò jīn wū zhù zhī。”
yù lóng、 āi qū: yù lóng shì dí zǐ míng, āi qū zhǐ qǔzǐ《 méi huā luò》。 lǐ bái yòu shī yún,「 huáng hè lóu zhōng chuī yù dí, jiāng chéng wǔ yuè luò méi huā。
荆榛堂宇,问何人弹指、幻成金碧。竹外巖前,一笑相逢,春光暗逗瑶席。分明姑射神仙侣,更著个羽衣清绝。松丈自号鹤望,诗中所谓“可容留鹤伴萧闲”是也。待夜深唤起凉蟾,可要一枝横笛? 还溯舒王铁云仲瞿前度,风流百许载,此意谁惜。物换星移,终古吴山,看过几番香雪。梅花小夀应千岁,只多事麻姑休说。漫矜夸何逊扬州,一样惊人词笔。谓松岑、韦斋、吹万诸丈。
一番蛩语。又梧廊秋到,曲阑深处。月炫烟红,如水鼍更,禁得幽修如许。罗襟未浣年时酒,争已老看花前度。判相思、翠羽金樽,都付露阶灯户。
也拟系船重到,俯波高阁外,几层秋树。云散题襟,轩槛西风,疥壁可留吟句?江天不碍吹横竹,怕容易清商换谱。恨无情、绾梦杨丝,几绾芳尘得住?