móu zhēn nǚ, jiāng yīn xī shí qiáo rén。 xián fēng gēng shēn zhī biàn, zhuǎn xǐ zhì jī shān, lì zéi 'ér sǐ。 hòu liù shí nián, kè yòu guò jī shān tài zǐ zhī miào yǐ fú luán wéi xì zhě, nǚ hū jiàng jī, zì yán qí shì rú cǐ, bìng fù shī ruò gān zhāng。 shī duō yǎ yīn, chǔ chǔ 'āi sī, qí xiāng zhī rén jiāng huì fù lí zǎo, yǐ guāng zǐ chéng, zhāng qián dé yān。
红桑枯后,青山犹护、贞魂凝处。埋血年年,闻有土花堪据。丛铃碎珮风前泪,吹下绀尘如雨。是人天不了、烦冤心事,鹤归愁诉。 诗篇谁解惜?江陵肠断,一样木兰歌句。用唐人事寒蝶荒磷,诗中语可抵铜驼尘土。虫沙浩劫今番又,算也空王难度。写椒浆还乞、庄严永閟,青溪祠宇。