sōusuǒ: 唐末
diǎn jiàng chún: shì shēn chù wǎntáng shì jìn shì yòu zhǐ hǎo yǐn jiāng
jīn líng : dào liǎotáng zhè jiù gèng huāng fèi kān liǎo
měi lán hòu chí sān yǒngbái lián: men zhī dào guī méng chù zàitáng dòng luàn de nián dài yǐn zài jiāng nán de shuǐ xiāng zài jīn jiāng jiāng jìng
mǐn nóng 'èr shǒu: men cóng shí nián zhī hòutáng nóng mín de tiān píng jūnde kǒu hào zhōngbiàn nán kàn chū zhè liǎng shǒu shī zài
zhèng shí piānxiàng 'ǎo tàn: shēn jiē shì liǎotáng nóng mín qián de shè huì xiàn shí
shān zhōng guǎ zuò shí shì xíng: xún shēng táng dài luàn shìdāng shí juān shuì fán zhòngrén mín shēng huó shí fēn
yīng : luó yǐn shēng dāngtáng fēn luàn shí shìsuī rán huái yòu kuāng shí jiù shì de bào dàn shì liú làng bàn bèi
: “ yángxiàng zhēngtáng guó yùn shān,“ shuǐ dōng liúxiàng zhēng táng wáng cháo bēng kuì de shì shuǐ dōng
zèng : táng fàn shū suǒ zhuàn yún yǒu zhōng jìzǎi liǎo zhè yàng shìyuán nián jiān xiù cái cuī jiāo de
shān xíng zuò shān zhōng zuò: xiàng shēng dāngtáng luàn shì jué huái cái zhuàng zhì chóu zài lìng shǒu shī xiě dào:“ xiàn cái
xuě shī: zhāng shēng dāngtáng zhèng zhì shàng xiǔ de zōng zōng shí dài
yǒng tián jiā zuò shāng tián jiā: táng guǎng nóng cūn chǎnnóng mín zāo shòu de xuē gèng jiā cǎn zhòngzhì diān pèi liú shēng cún
cǎi sāng : shì dào liǎotáng cháo tíng cái zhèng chūtǒng zhì zhě jiù jiā jǐn lüè duó zhēng shōu xià shuì de shí jiān qián liǎo
: táng nán xuān jié shǐ zhū wēn kòng zhì liǎo cháo tíng
shā xiàn lóng xiànzhí quán zhōu jūn guò hòucūn luò jiē kōngyīn yòu jué: cóng miàn fǎn yìng liǎotáng dòng luàn de hēi 'àn xiàn shí yòu dìng de shè huì
shēn yuàn: biāo zhì xiě jǐng shī zàitáng de zhòng yào zhuǎn
xià lǎo jiāng lín tíng: zhāng zàitáng zhōng jìn shìzuò guò yáng wèihòu luàn shǔ
hài suì 'èr shǒu : dàotáng yòu shēng guī nóng mín táng wáng cháo jìn xíng qióng xiōng 'è de zhèn jiāng nán yědōu chéng liǎo zhàn
huā: táng shī rén lín kuān yòu zhè yàng liǎng shī:“ yán shàng tiān xià yīng xióng jiē jiě shī
gōng xíng:   táng yán rén denóng jiāshī xiě dào:“ bàn 'ér chèn xiǎo gēngléi niú jiàn jiān xíng
唐末五代人语
tiān qiū : táng shī rén wéi zhuāng jiù gǎn dàoliù cháo mèng”(《 tái chéng》)。
'ě hóng: táng hán tuō biàn céng xiǎo yǐnshī yún:“ jiè máo zhāi yuè jiāng shēn shì lǎo chú
: huā jiān shuō:“《 huā jiān jiētáng dài shí rén zuò
郑州古有夕阳楼自唐末兵火後遂废况今圃田残破客中望扬州作绝句
liáng yuán sōng xíng wéi tái zhōu zhào bié jià zuò: yòu yún dào rén liáng jūn yǐntáng jiàn dǐng zào jié máo shēn yán zōu
yǒng shī: táng ē'nuó jiāng qīng
zhào dōng : páitáng lòu fēng zhá
yuè lóu yǒng huái: jìn cóngtáng láizhēng duó chóu chóu
shàng zhè dōng shuài wáng shàng shū: tǒng jīngtáng luànpài zhuǎn guó chū qīng
yuègē: táng jīn yàn
shàng qiáng : zhūtáng bàn sōng
gèngduōjiéguǒ...