běiměifēng
bǎikē
bǎikē
zìdiǎn
chéngyù
zhǎozì
wénzìshù
wénzìtòng
zhīshíshù
hànyīng
yīnghàn
hùyì
shíguāngsuìdào
cháozhèng
guódù
jīnrìshìhénián
dúshū
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
sōusuǒ
yònghù
mìmǎ
dēnglù
zhùcè
English
简体
繁體
pīnyīn
wǒde
túpiàn
wǒdedetú
wénjí
sìcéngxiàngshí
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
běiměifēng
yìjiànfǎnkuì
guānyúwǒmen
yèmiànbāngzhù
bāngzhù
sōusuǒ: 之石
sài
xià
qū
zhī
'
èr
:
shì
zhī
shí
yě
。
hè
míng
:
tā
shān
zhī
shí
,
kě
yǐ
wéi
cuò
。
渐渐之石
zǐ
xī
wēng
gē
:
yī
xī
zhī
shí
,
yùn
zhōu
xī
táng
shī
:
zhēn
zhī
shí
zhī
,
bó
'
ér
zhé
zhī
。
xué
xiān
'
èr
shǒu
:
wò
zhī
shí
xià
shí
sān
nián
。
和李文伯暑时五首
之石
枕
tí
zhāng
hé
fǔ
diào
tíng
fàng
yán
:
yóu
cháng
mèng
zhǎn
yán
zhī
shí
。
yǐ
shí
guī
zǐ
shī
jué
xīn
zhǎnglǎo
:
wǎng
zuò
dào
rén
zhī
shí
yǒu
。
wǎng
chuān
jí
·
bái
shí
tān
:
ér
shuǐ
dǐ
zhī
shí
yě
cái
néng
xiàn
qí
“
bái
”
。
wén
sòng
《
fǎ
huá
jīng
》
gē
:
pán
tuó
zhī
shí
。
shuǐ
diào
gē
tóu
:
huáng
hè
hé
zhī
shí
làn
,
tàn
shì
yī
shāng
shén
。
bā
shēng
gān
zhōu
:
mó
jǐn
fēng
zhī
shí
,
gù
bù
zú
yǐ
xíng
róng
wěi
jì
。
yáo
chí
yuè
(
yún
shān
xíng
)
:
jīng
yán
chán
lǎo
qǐng
kè
zhī
shí
,
nǎi
shū
yǐ
yí
zhī
。
xiǎo
gū
shān
:
dà
gū
zhī
shí
héng
qiě
xiū
,
qīng
qīng
cháng
zài
hú
zhī
tóu
。
tōng
pàn
guó
bó
mìng
fù
jiǎ
shān
:
cǐ
shān
zhī
shí
jiān
bù
jiān
,
jiāng
yǔ
hóu
dé
wú
qióng
yǐ
。
guàn
dài
jiàn
xíng
:
nán
shān
zhī
shí
yóu
yǐn
yǔ
,
shòu
zhì
shǐ
dǒng
shì
láng
:
shǔ
shān
qǐ
wú
qí
zhī
shí
kě
mó
yì
kě
míng
。
饯周东岩
之石
门访汾阳氏并呈友人
yàn
yù
duī
:
yàn
yù
zhī
shí
shuí
chán
juān
?
è
hài
tiān
xià
xíng
miǎo
rán
。
héng
shān
táng
sān
zhāng
:
zhù
zhī
shí
xī
bù
qīng
yǐ
zhī
。
kǒng
xiān
shēng
yǐ
xiān
cháng
lǎo
shān
shuǐ
lüè
lù
jiàn
yuē
tóng
yóu
zuò
shī
dá
zhī
:
běi
shān
zhī
shí
hé
suǒ
suì
,
xíng
zhì
yī
yī
rú
juān
chán
。
之石窟寺马上作
之石桥
zhuī
hé
shū
zǔ
zì
shù
yùn
:
nǎi
zhuī
hé
zì
shù
bìng
míng
bǐ
lè
zhī
shí
。
xú
chéng
zhī
yuán
tíng
sān
yǒng
·
shí
pán
:
tí
míng
kè
zhī
shí
。
送友之石龙
灵石日长老拂衣退院连帅陆尚书比
之石
霜小诗赞叹
bēi
gē
:
wú
jiāng
bào
xú
yǎn
zhī
shí
xī
,
gē
jī
zǐ
zhī
shǔ
lí
。
谢文思许尚
之石
函广陵散谱
wáng
zhòng
yí
jì
dǒu
chá
:
zī
zhī
shí
quán
wèi
,
tè
yǐ
yáng
yá
nèn
。
柏生两石间千岁终不大韩子则欲移之平地以遂其生柏生两石间天命本如此苏子则欲安
之石
间以全其生二说若异然韩子爱惜人物以有用者也故又曰伤根柏不死千丈不难至苏子爱惜名节以自保者也故
gèngduōjiéguǒ...