sōusuǒ: 是还家
máo wéi qiū fēng suǒ : : shì shì háiyòu luò zài píng shàng shōu huí de yòu derán 'ér què bèi nán cūn qún tóng bào páo liǎo
mǐn chuān guī xiù shī huà: : liáng chén huí shǒushì háifēi
63 jié lán huā lìng · jué jué (3): : míng zhū háishì háigěi hǎo liǎozhǐ hèn men rèn shí tài wǎn! -- " hái jūn míng zhū shuāng lèi chuíhèn xiāng féng
64 jié lán huā lìng · jué jué (4): : qián biān shì hái jiǎng guò shī rén men zhí dōuyòu " duàn zhāng " " wèiwǒ suǒ yòng " de chuán tǒng me
yàn shū: : érshì háiyòu lìng rén xīn wèi de chóngxiàn piān piān guī lái de yàn jiù xiàng shì nián céng chù 'ān cháo de jiù shí xiāng shí
wèi lǎo: : yóu shì hái zhe qīng shā bān de
chéng gāi: : zhù yào xiàn zàishì háiquē kāi kuò shǒu duàn duì suǒ róng de shēng huó miàn hái xián xiá xiǎo
hēng · wèi · suō luó HenryThoreau(1817 héng 1862): : shì háiméi yòu niàng chéng ”。
16. mèng hào rán yán shī sān shǒu: : shì háiyòu zhùér 'ān shuō táng shīde zēng chū lái táng xún tōngér qiě shì zhàn zài táng
34. bái yán shī sān shǒu: : shì háizài děng dài zhèng shì rèn mìng
51. guān yán shī 'èr shǒu: : shì hái yào tiān de háng chéng
78. shāng yǐnjǐn : : shì háijiān chí duì zhōng jiān 'èr lián de jiě shì
40 jiéshāng juàn zuò shāng rén chóu shuǐ chóu fēng (2): : zhī dào shì shì háihuì huí lái
juàn bǎi sān: : shì hái shìjìng xiāng dài chū
méi jiàn shī huà: : 双鬟以偕往,归日遣之还家,仍处女也。潘尉用此事甚切。 宋太祖命诸将征江南,大将曹彬与诸
nán háo shī huà: : 原只在芝田。他乡未若还家乐,绿树年年叫杜鹃。”洪武甲寅,元镇年六十八,秋七月始还乡里,时
táng shī huà: : 者亦少。如“重城不锁还家梦”,“一场春梦不分明”,“梦里还家不当归”,乃觉亲切。陈丑斋师
quán táng shī huà: : 龙马每教骑。常承密旨还家少,独对边情出殿迟。不是当家频向说,九重争遣外人知。” ①此句
yùn yáng qiū 0): : 。锦城虽云乐,不如早还家。”则武待客之礼,未必优也。武与杜甫情好甚厚,一朝以饮酒过度,而
duì chuáng : : 忆得别家时。”卢象《还家》诗云:“小弟更孩幼,归来不相识。”贺知章云:“儿童相见不相识,