sōusuǒ: 眼前清
liù shī huà: : yòuzèng lián yún yǎn qián jiàn shì cháo shìěr pàn wéi wén fēng shuǐ shēng
shī rén zhù : : mǎi 'ěryǎn qiánēn
gōng cǎo táng shī huà: : shíyǎn qiánshì 'ěr
méi jiàn shī huà: : 女,在道中题诗云:'眼前虽有还乡路,马上曾无放我情。'读之者凄然。余少时尝欲纪其事,因循
shēng 'ān shī huà (1-7): : dài shānyǎn qiánshì yuǎn yǐn
shēng 'ān shī huà (8-14): : 元白等耳,岂所谓睫在眼前犹不见乎? ○许浑 唐诗至许浑,浅陋极矣,而俗喜传之,至今不废
míng shī huà: : 把唱新词曲未终。惟向眼前怜易落,不如抛掷任东风。”谢叠山谓寓梁武事,未详。咏史宜明白断案
guī tián shī huà: : shí rén yòu yǎn qiányòu jǐng dào cuī hào shī zài shàng tóu zhī
lǎo táng shī huà: : 太白过黄鹤楼则云:“眼前有景道不得,崔颢题诗在上头。”又云:“令人却忆谢玄晖。”韩退之云
nán háo shī huà: : xià suí rén shì chuánhǎo yǎn qiányín jìnchī rén yóu guǎn kuī tiān
shī jìng zǒng lùn: : 境,忽而不领。古人谓眼前景致,口头言语,便是诗家体料。所贵於能诗者,祇善言之耳。总一事也
pǐn: : 竹旋添栽。碧纱窗户,眼前都是翠云堆。一月山翁高卧,踏雪水村清冷,木落远山开。惟有平安竹,
quán táng shī huà biān: : 罗隐诗云:『只知事逐眼前过,不觉老从头上来。』此殊有味。 郑谷 《古今诗话》云:郑谷〈雪
quán táng shī huà: : 为诗以高之曰:“睫在眼前人不见,道于身外更何求。谁人得似张公子,千首诗轻万户侯。”又曰:
yàn zhōu shī huà: : 如「身后声名文集草,眼前衣食簿书堆」。又云:「泽畔骚人正憔悴,道旁山鬼谩揶揄。」大类乐天
shān fáng suí : : duō shǎoyǎn qiánbēi shì huā liǔ jiù jiāng
juàn sān: : fēn míng gǎn yǎn qiánshì zuì táo yuán dōng
juàn jiǔ: : shíyǎn qián jiàn shòu dòng
juàn : : 事。常人作诗,但说得眼前,远不过数十里内;杜持一句能说数百里,能说两军州,能说满天下。此
chūn zhōng tián yuán zuò: : jiù xiàng chūn tiān de zàiyǎn qián kāi liǎo yàng
táo yuán xíng: : dàoyǎn qiánhuò rán kāi lǎng xiàn táo yuán de jīng guò
sòng zhōu shǐ jūn: : duō cóngyǎn qiánjǐng xiě jǐng shēng qíngshū bié zhī
hàn jiāng lín fàn: : xiě chūyǎn qián lán zhuàng kuò zhī jǐng:“ jùn qián lán dòng yuǎn kōng
fènghè shèng zhì cóng péng lāi xiàng xīng qìng dào zhōng liú chūn zhōng chūn wàng zhī zuò yìng zhì: : wáng wéi shàn zhuā zhùyǎn qiánde shí jǐng jìn xíng xuàn rǎn
zhú guǎn: : xiàng shì suí xiě chū liǎoyǎn qiánjǐng méi yòu fèi shí me huà shì
shū shì: : 为“书事”,是诗人就眼前事物抒写自己顷刻间的感受。 开头两句,写眼前景而传心中情。蒙蒙细
tián yuán liù): : zhěyǎn qiánhuì zhǎn xiàn pài liǔ 'àn huā míng de huà
sòng yuán 'èr shǐ 'ān : : fǎng shì píng cháng deyǎn qiánjǐng lái què fēng guāng huàshū qíng fēn nóng
sòng shěn zhī jiāng dōng: : jiù xiàngyǎn qiánchūn de biān
fēng: : 把它巧妙地勾画在读者眼前。 第一个场景写宦官。诗一开始,就象电影镜头一样,推出了一个尘土
shǔ dào nán: : fēi kuài cóngyǎn qiánshǎn guòjīng xiǎn wàn zhuàng xiá jiēcóng 'ér zào chéng zhǒng shì ruò pái shān dǎo hǎi de qiáng liè shù
xíng nán: : dàn dāng de huí dàoyǎn qiánxiàn shí zhōng lái de shí hòuyòu zài gǎn dào rén shēng dào de jiān nán
更多结果...