予昔作《壶中九华》诗,其後八年,复过湖口,则石已为好事者取去,乃和前韵以自解云
苏轼(北宋)
jiāng biān zhèn mǎ zǒu qiān fēng, wèn xùn fāng zhī jì běi kōng。
yóu wù yǐ suí qīng mèng duàn, zhēn xíng yóu zài huà tú zhōng。
guī lái wǎn suì tóng yuán liàng, què sǎo hé rén bàn jìng tōng。
lài yòu tóng pén xiū shí gōng, chóu chí yù sè zì cōng lóng。