玉盘盂二首(并叙)
苏轼(北宋)
东武旧俗,每岁四月大会于南禅、资福两寺,以芍药供佛。而今岁最盛,凡七千余朵,皆重跗累萼,繁丽丰硕。中有白花正圆如覆盂,其下十余叶稍大,承之如盘,姿格绝异,独出于七千朵之上,云得之于城北苏氏园中,周宰相莒公之别业也,而其名俚甚,乃为易之。
zá huā lángjí zhàn chūn yú, sháo yào kāi shí sǎo dì wú。
liǎng sì zhuāng chéng bǎo yīng luò, yī zhī zhēng kàn yù pán yú。
jiā míng huì zuò xīn fān qū, jué pǐn nán féng jiù huà tú。
cóng cǐ dìng zhī nián gǔ shú, gū shān qīn jiàn xuě jī fū。
huā bù néng yán yì kě zhī, lìng jūn tòng yǐn gèng wú yí。
dàn chí bái jiǔ quàn jiā kè, zhí dài qióng zhōu fù yù yí。
fù guō xiàngjūn chū zé dì, kàn yáng shǔ guó shǒu yín shī。
wú jiā qǐ yǔ huā xiāng hòu, gèng wèn cán fāng yòu jǐ zhī。