潼关吏
杜甫(唐)
shì zú hé cǎo cǎo, zhù chéng tóng guān dào。
dà chéng tiě bù rú, xiǎo chéng wàn zhàng yú。
jiè wèn tóng guān lì: “ xiū guān hái bèi hú? ”
yào wǒ xià mǎ xíng, wèiwǒ zhǐ shān yú:
“ lián yún liè zhàn gé, fēi niǎo bù néng yú。
hú lái dàn zì shǒu, qǐ fù yōu xī dū。
zhàng rén shì yào chù, zhǎi xiá róng dān chē。
jiān nán fèn cháng jǐ, wàn gǔ yòng yī fū。”
“ āi zāi táo lín zhàn, bǎi wàn huà wéi yú。
qǐng zhǔ fáng guān jiāng, shèn wù xué gē shū!”